₫so xo hom nay
so xo hom nay-Thế giới của Bún Riêu vốn chật hẹp. Đó là cái quán vừa thấp lại vừa tối. Ngày mưa ngày nắng, khi khách vắng khi khách đông, bưng bê rồi dọn dẹp, luôn luôn là một đống tô lù lù dính đầy phẩm đỏ, ngón tay trỏ bàn tay trái sầy sật với vô số vết cắt của bào rau muống cùng những lời nặng nhẹ của bà mợ. Còn nữa, một gia đình mà không biết có nên gọi là gia đình không nữa. Nghèo khó chật vật nhưng thay vì kiếm tiền thì cha Bún Riêu lại ham mê cờ bạc, nợ nần rồi kiếm chuyện gây gổ, đánh đập vợ con. Cho đến khi người vợ qua đời vì bạo bệnh, cha Bún Riêu ôm đầu khóc hu hu, cuối cùng lại cũng lấy rượu giải sầu. Con cái đành phải li tán đi ở cho người này người nọ để kiếm cơm ba bữa… Nhỏ kể chuyện mình mà như kể chuyện của ai khác. Trên đôi má hồng hồng nâu nâu, trên cái khuôn miệng luôn luôn nhanh nhảu đó, chỉ một nét buồn thoáng qua.
so xo hom nay-Thế giới của Bún Riêu vốn chật hẹp. Đó là cái quán vừa thấp lại vừa tối. Ngày mưa ngày nắng, khi khách vắng khi khách đông, bưng bê rồi dọn dẹp, luôn luôn là một đống tô lù lù dính đầy phẩm đỏ, ngón tay trỏ bàn tay trái sầy sật với vô số vết cắt của bào rau muống cùng những lời nặng nhẹ của bà mợ. Còn nữa, một gia đình mà không biết có nên gọi là gia đình không nữa. Nghèo khó chật vật nhưng thay vì kiếm tiền thì cha Bún Riêu lại ham mê cờ bạc, nợ nần rồi kiếm chuyện gây gổ, đánh đập vợ con. Cho đến khi người vợ qua đời vì bạo bệnh, cha Bún Riêu ôm đầu khóc hu hu, cuối cùng lại cũng lấy rượu giải sầu. Con cái đành phải li tán đi ở cho người này người nọ để kiếm cơm ba bữa… Nhỏ kể chuyện mình mà như kể chuyện của ai khác. Trên đôi má hồng hồng nâu nâu, trên cái khuôn miệng luôn luôn nhanh nhảu đó, chỉ một nét buồn thoáng qua.